5.1K Lượt xem Premium11/05/2022

Suki na Mono wa Suki Dakara Shou ga Nai!

Bắt đầu danh sách của chúng mình đó là bộ Sukisho, một bộ anime học đường cũ được phát sóng vào năm 2005. Mình nghĩ khi đó mình còn là một đứa trẻ mới biết đi, mình có thể chưa già đi nhưng bộ anime này chắc chắn đã khiến mình có một tuổi thơ thật đáng nhớ, ây da.

Sukisho kể về Sora, một anh chàng cuồng nhiệt với tính cách dễ gần. Cốt truyện bắt đầu với việc Sora bị chấn thương nặng sau khi rơi xuống từ tầng thứ tư của một tòa nhà. Anh ta không thể nhớ lại những ký ức của mình.

Sau đó Sunao được giới thiệu là bạn cùng phòng mới của Sora. Sunao nói với Sora rằng tên của anh ấy là Ran, nhưng thực ra, cả hai người đều có tính cách bộc phát, Ran là của Sora và Yoru là của Sunao mà họ đã có từ khi còn trẻ.

Hãy xem khi cả hai cố gắng tìm hiểu về tình bạn cùng phòng và sự thật rằng Ran và Yoru đang yêu nhau sâu sắc! Tất nhiên, anime rất dễ thương và mang tính giải trí.

Tiếp theo trong danh sách là Embracing Love với hai OVA tuyệt vời và một số nhân vật chính đẹp trai mà bất kỳ cô gái nào cũng phải xiêu lòng.

Anime năm 2005 này có các nhân vật nam hấp dẫn nhất là Iwaki và Katou. Cả hai là bạn diễn từng đóng chung nhiều bộ phim người lớn.

Trong buổi thử vai của một trong những bộ phim nổi tiếng, Iwaki đã đánh bại Katou cho vai diễn này, trong buổi thử vai này và thời gian họ bên nhau Katou nhận ra rằng mình đã yêu Iwaki nhưng phải mất một thời gian để Iwaki tìm ra trái tim mình nằm ở đâu.

Anime có một số kịch tính tuyệt vời và dĩ nhiên là một số cảnh hấp dẫn giữa các nhân vật.

Loveless là một bộ anime khá độc đáo, nó kết hợp những bí ẩn của một thế giới giả tưởng với mối quan hệ thú vị và năng động giữa các nhân vật chính xoay quanh thế giới giả tưởng đó.

Trong thế giới mà Loveless lấy bối cảnh là những người được sinh ra với chiếc đuôi và đôi tai mèo chỉ biến mất khi người đó có quan hệ tình dục. Vì vậy, về cơ bản, bất cứ ai cũng có thể biết bạn đã từng quan hệ tình dục hay chưa chỉ bằng cách nhìn vào bạn!

Ngoài ra, có liên quan đến chiến đấu và nó chỉ được thực hiện theo cặp trong đó một người được gọi là “vật hy sinh” và người kia là “đấu sĩ”, về cơ bản là uke và seme trong cặp đôi yaoi.

Chúng ta theo chân một cậu bé 12 tuổi tên, Ritsuka, người bị mất trí nhớ khi cố gắng khám phá những bí ẩn xung quanh cái chết của anh trai mình. Anh gặp Agatsuma Soubi, người bạn đời quá cố của anh trai mình và họ cùng nhau cố gắng tìm ra sự thật đằng sau cái chết của anh trai mình.

Một sự pha trộn tốt của chàng trai yêu và pop âm nhạc , Gravitation là tất cả về Shuichi và giấc mơ trở thành một ngôi sao nhạc pop nổi tiếng như thần tượng của mình, Ryuichi Sakuma.

Shuichi thành lập một ban nhạc với người bạn của mình là Hiro và họ tự gọi mình là Bad Luck và với tài năng của Shuichi, họ thậm chí còn được ký hợp đồng với một hãng thu âm. Khi thời hạn đến gần, Shuichi và Hiro nhận ra rằng họ đang chậm tiến độ và họ thậm chí còn chưa có lời bài hát.

Đang đi dạo đầy cảm hứng khi cố gắng viết lời bài hát Shuichi tình cờ gặp Eiri Yuki, người đã đọc lời bài hát của Shuichi và bảo anh ấy hãy bỏ cuộc vì anh ấy không có tài viết gì cả.

Xem khi Shuichi cố gắng chứng minh quan điểm với Yuki, điều này dẫn đến ngày càng nhiều hơn giữa hai người họ!

Xem thêm các mẫu mô hình one piece siêu lực tại đây

Seitokaichou ni Chuukoku có vẻ là một anime hiển nhiên nhưng không quá nhiều. Bạn sẽ nghĩ rằng Lớp trưởng sẽ là một chàng trai tự tin với tính cách quyến rũ nhưng Seitokaichou lại phá vỡ các tiêu chuẩn.

Yuuzou Kokusai là một chàng trai rụt rè và ngây thơ. Anh ta không hiểu những tiến bộ đã đạt được đối với anh ta và anh ta cũng không hiểu thế giới xung quanh anh ta hoạt động như thế nào. Chiga-kun, Phó chủ tịch, luôn đứng ra bảo vệ vị chủ tịch ngây thơ của mình.

Khi cốt truyện tiến triển, Chiga-kun không thể tin rằng mình bị thu hút bởi một cậu bé nhà quê ngây thơ mặc dù bản thân là một trí thức. Anime là một trong những động lực quan hệ tốt hơn của tất cả các cặp đôi có trong danh sách này.

Tiếp theo ở số 6, chúng mình có bộ phim Tiệm bánh cổ. Đó là một bộ anime về tình yêu đơn phương của một thời trung học mà bằng cách nào đó đã đoàn tụ lại sau 14 năm dài đằng đẵng.

Ono Yuusuke, người đã từng thổ lộ tình yêu của mình với nhà vô địch quyền anh hạng trung, Keiichirou, và nhận được một sự phũ phàng không nhưng Ono đã trưởng thành kể từ đó. Anh ấy tiếp tục trở thành một đầu bếp bánh ngọt đẳng cấp thế giới và có lẽ không ai có thể cưỡng lại sức hấp dẫn của anh ấy.

Tuy nhiên, bằng cách nào đó Keiichirou là người đàn ông duy nhất mà Ono bị thu hút và là người đàn ông duy nhất không chú ý đến sự quyến rũ và phong cách đàn ông của Ono. Chương trình có kịch tính tuyệt vời khi bốn nhân vật chính cố gắng điều hành Tiệm bánh dễ thương này!

Tiếp theo trong danh sách là Love Wedge, một anime lấy bối cảnh thời gian tương lai với môi trường ngoài hành tinh nhưng các chuẩn mực xã hội tương tự.

Anime diễn ra trên hành tinh Amoi, một hành tinh được điều khiển bởi một siêu máy tính được đặt theo tên của người khổng lồ khí trong hệ mặt trời của chúng ta, Sao Mộc.

Hành tinh có dân số nam chiếm ưu thế với một số nam giới sở hữu mái tóc màu sáng được coi là thuộc tầng lớp ưu tú và những thành viên tầng lớp ưu tú này của xã hội thường nuôi những con đực có mái tóc đen khác làm chó lai riêng của họ.

Câu chuyện kể về Iason, một nam thanh niên thượng lưu, và con lai của anh ta mà anh ta tìm thấy trong khu ổ chuột tên là Riki. Quan sát khi họ phát triển gần nhau hơn và cách xã hội cau có về mối quan hệ của họ.

Ling Qi (Hợp đồng linh hồn) là một bộ phim hoạt hình Trung Quốc do Tencent Animation and Comics sản xuất, được phát sóng vào năm 2016. Anime kể về người thừa kế trẻ tuổi của một thầy trừ tà già và nổi tiếng, người phải chịu đựng cuộc sống nghèo khổ do cái chết đột ngột và không kịp thời của cha mẹ anh ta. .

Yang Jinghua (You Keika phiên bản Nhật ) bắt đầu công việc bán thời gian để kiếm sống qua thời gian nghịch cảnh này. Yang gặp một người đàn ông kỳ lạ có bộ râu trắng ở một bãi phế liệu nào đó. Sau cuộc gặp gỡ này khi tỉnh dậy, anh nhận ra rằng mình đã qua đời trong một vụ tai nạn và đã biến hình thành một linh hồn.

Sau đó, người ta tiết lộ rằng người đàn ông râu trắng thực sự là một nhà trừ tà nổi tiếng. Người đàn ông đề nghị anh ta một hợp đồng trong đó Yang phải là linh hồn của anh ta để đổi lại anh ta sẽ được bảo vệ khỏi con người bởi người đàn ông râu trắng.

Tôi thích mèo và oh cậu bé mèo có rất nhiều tầm quan trọng trong thế giới anime! Có một số anime có mèo, catgirls hoặc nhiều anime có nhân vật giống mèo.

Wei, Kanjian Erduo La! (Nhìn tôi có thể thấy tai của bạn) là một anime có một chú mèo máy! Anime kể về Dashu, một mangaka đang lên có tác phẩm chưa bán được nhiều nhưng anh ấy vẫn chưa từ bỏ hy vọng. Một ngày nọ, anh gặp Myou, một cậu bé mèo luôn gặp rắc rối.

Cuộc sống của Dashu hoàn toàn thay đổi sau khi gặp Myou khi cả hai bắt đầu ở chung phòng với nhau. Anime đã được chuyển thể vào năm 2018 thành 12 tập và dựa trên Manhwa !

Đây là một anime ngắn và ngọt ngào đáng yêu! Hãy thử một lần, thậm chí không mất nhiều thời gian để hoàn thành cái này!

Izumi Sena thuộc gia đình showbiz với mẹ là diễn viên, bố là nhà sản xuất và anh trai là ngôi sao nhạc rock nhưng ngoài việc đóng quảng cáo khi còn nhỏ, Izumi không hề quan tâm đến công việc kinh doanh của gia đình.

Izumi thực sự muốn trở thành một nhà văn manga và làm việc cho điều đó. Mười năm trôi qua, Izumi và tất cả các diễn viên nhí tham gia vào quảng cáo đó được gọi lại nhân kỷ niệm 10 năm. Izumi có cuộc hội ngộ định mệnh với Ryouma Ichijou, một diễn viên đang được yêu thích hiện nay.

Izumi phát hiện ra rằng Ryouma đã phải lòng mình ngay từ lần gặp đầu tiên nhưng do vẻ ngoài nữ tính và cái tên unisex của Izumi, Ryouma nghĩ rằng Izumi là một cô gái.

Hãy xem anime để biết điều gì sẽ xảy ra khi Ryouma phát hiện ra sự thật! Izumi sẽ làm gì về điều này? Câu chuyện trở nên thực sự thú vị ở nửa sau.

Anime này được phát sóng vào năm 2017 và sớm nằm trong số những anime shounen -ai nổi tiếng mọi thời đại! Câu chuyện xoay quanh một cậu bé thiếu niên, Masahiro Setagawa, một cậu bé yếu đuối và mỏng manh, luôn bị các băng nhóm trong khu phố bắt nạt để trở thành một cậu bé sai vặt.

Cuộc sống của anh ấy thay đổi khi Kousuke đến khu phố của anh ấy. “Bear Killer” sớm tiêu diệt tất cả các băng đảng trong khu phố của Masahiro.

Sau đó ở trường trung học, Masahiro và bạn của mình, Kensuke phát hiện ra rằng Kẻ giết gấu thực sự là giáo viên dạy Toán của họ . Ba người họ ngày càng thân thiết với nhau và Masahiro bắt đầu coi Koususke là anh hùng của mình!

Cốt truyện thay đổi khi một nhân vật xinh đẹp khác được giới thiệu là Asaya, bạn thời thơ ấu của Kensuke.

Beryl and Sapphire là anime được chuyển thể vào năm 2018 từ Manhwa do họa sĩ Ocarina viết. Anime có hai cậu bé trông dễ thương Beryl và Sapphire.

Anime có 72 tập và hãy đoán xem mỗi vòng trong câu chuyện đặt bối cảnh ở những thế giới khác nhau, nơi Beryl và Sapphire bằng cách nào đó có thể tìm thấy nhau mọi lúc!

Tôi biết rằng đó là rất nhiều khó khăn nhưng này bạn chắc chắn sẽ nhận được một sự ngạc nhiên với điều này và nó kết thúc như thế nào! Các tập phim chỉ dài 8 phút nên không tốn nhiều thời gian hơn nữa nó chắc chắn rất thú vị.

Cốt truyện của anime lấy bối cảnh ở một tương lai lạc hậu, nơi loài người cư trú tại sáu thành phố không bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến tranh thế giới đã phá hủy phần còn lại của thế giới.

Nhiều người tin rằng cuộc sống mà họ sống bên trong những bức tường này là tất cả những gì Trái đất phải ban tặng nhưng họ đã nhầm. Shion, nhân vật chính đã tìm ra những người sống ở vùng đất hoang khi anh gặp một cậu bé tên là Nezumi.

Anime sau đó tiến triển thành Shion và Nezumi xích lại gần nhau hơn khi họ tìm ra bí mật của số 6, thành phố thứ sáu trên thế giới.

Ngay cả khi bạn không phải là một fan hâm mộ của shounen-ai và việc vận chuyển đi kèm với anime này, tôi vẫn sẽ xem nó cho câu chuyện mà nó có.

Tiếp theo, chúng ta có Junjou Romantica. Nhân vật chính, Misaki Takahashi, là một học sinh trung học và giống như tất cả các học sinh trung học, anh đang chuẩn bị cho kỳ thi Đại học của mình để có thể vào được các trường đại học tốt nhất trong nước.

Akihiko Usami là bạn của anh trai Misaki, người đã đề nghị giúp đỡ Misaki chuẩn bị cho các kỳ thi. Nghĩ rằng Akihiko sẽ giúp anh ấy bớt căng thẳng và học tập hiệu quả hơn, Misaki chấp nhận lời đề nghị của anh ấy.

Nhưng ngay sau đó anh ấy phát hiện ra rằng những cuốn sách của Akihiko có bản chất dâm dục nhưng nó thực sự đốt cháy một thứ gì đó bên trong Misaki. Anime thiên về việc làm hư hỏng một tâm hồn vô tội.

Nó có sự lãng mạn , tham nhũng, những cảnh dâm dục và nhiều hơn thế nữa dành cho những người yêu thích anime BL.

Ở vị trí thứ sáu, chúng tôi có một anime với một trong những cốt truyện độc đáo nhất trong danh sách này, Hybrid Child. Cốt truyện bắt đầu bằng cách giới thiệu ý nghĩa của, ‘Hybrid Child’. Về cơ bản, chúng ở đâu đó giữa robot và con người. Một đứa trẻ lai có thể cảm nhận được cảm xúc và cũng có ý thức của riêng chúng nhưng chúng chỉ là sự phản ánh tình yêu mà bạn thể hiện với chúng.

Izumi, người thừa kế của một gia đình quý tộc tìm thấy một Đứa trẻ lai bị bỏ rơi trong đống rác, anh quyết định đưa cậu vào hộ khẩu của mình và chăm sóc cậu. Anh ấy đặt tên cho Hybrid là Hazuki.

Là một gia đình quý tộc, gia đình của Izumi lo lắng về danh tiếng của họ và họ không hài lòng với việc Izumi đưa Hazuki về nhà. Họ thậm chí cố gắng loại bỏ Hazuki nhưng vượt qua tất cả những trở ngại này, tình yêu của họ dành cho nhau ngày càng bền chặt hơn.

Anime có những thăng trầm và kết thúc có khá nhiều khúc mắc nhưng nó khá đáng giá!

Anime này không cần giới thiệu. Nó khá phổ biến không chỉ trong thể loại anime BL mà thậm chí là một trong những anime nổi tiếng nhất trong tất cả các thể loại.

Yuri !!! on Ice không chỉ đơn thuần là trượt băng, nó còn nói về cuộc sống nói chung. Nó dạy nhiều thứ và cũng lấy đi một số thứ.

Sau thất bại tại Grand Prix, Yuri 23 tuổi, từng là vận động viên trượt băng nghệ thuật triển vọng nhất Nhật Bản biến thành một củ khoai tây đi văng tất cả vì những tiêu chuẩn mà bản thân đặt ra.

Một video của Yuri, thực hiện một thói quen bắt chước nhà vô địch thế giới năm lần Victor được lan truyền rộng rãi và Victor thực sự đến nhà Yuri và đề nghị được làm huấn luyện viên của anh ấy. Hãy xem điều gì sẽ xảy ra tiếp theo!

Doukyuusei có nghĩa đen là Bạn cùng lớp là một bộ phim hoạt hình được phát hành vào năm 2016, do Aniplex sản xuất. Tôi thích nhân vật chính của bộ phim này, đặc biệt là về thái độ của anh ấy đối với cuộc sống. Hikaru thật vô tư và luôn cố gắng tận hưởng những gì trước mắt. Tôi ước mình giống như Hikaru!

Trong lễ hội mùa hè của trường, toàn bộ lớp học của họ bị buộc phải tham gia vào bài hát đồng ca và vì thế, cậu tìm thấy một trong những người bạn cùng lớp ưu tú của mình, Rihito, một học sinh danh dự đang tập hát một mình.

Hikaru và Rihito thân thiết với nhau hơn khi Hikaru giúp Rihito luyện hát. Hai người bạn cùng lớp đã tạo thành một mối quan hệ không thể phá vỡ trong suốt mùa hè!

Thương hiệu này đã bất ngờ tiếp quản thể loại BL vào năm 2019. Nó đã đạt đến một tầm cao mới trong thể loại này với lượng người hâm mộ không ngừng tăng lên. Tất cả những điều này là do cốt truyện tuyệt vời và chất lượng hoạt hình mà nó có.

Mafuyu Satou, nhân vật chính có cuộc gặp gỡ với Ritsuka, một thành viên trong ban nhạc đã trách mắng anh ta về những dây đàn guitar bị gỉ và đứt của anh ta. Ngưỡng mộ kiến ​​thức của Ritsuka về nhạc cụ, Satou yêu cầu anh ấy sửa nó và dạy anh ấy guitar.

Qua thời gian họ ở bên nhau, Ritsuka đã rất hài lòng với giọng hát của Satou nên quyết định chọn anh ấy trở thành ca sĩ chính trong ban nhạc của mình.

Given không chỉ là một bộ phim về ban nhạc trung học. Nó có sự lãng mạn, tình yêu được thể hiện bằng âm nhạc và một số khoảnh khắc làm ấm lòng nhất trong tất cả các bộ anime.

Một anime siêu nhiên theo chủ đề lịch sử với hành động và cuộc phiêu lưu bề ngoài nhưng còn nhiều điều hơn thế được thể hiện trong câu chuyện và các nhân vật mà nó mang lại cho cuộc sống.

Wei Wuxian, một người tu luyện đã bị dẫn xuống Quỷ đạo, Mộ Dao trở thành một kẻ thống trị bạo chúa, người sau đó bị hạ gục bởi Tu luyện tộc.

Bây giờ anh ta được tái sinh thành một người điên và được đoàn tụ với người bạn cùng lớp lúc bấy giờ là Lan Wangji. Cả hai gắn bó với nhau để khám phá những bí ẩn của thế giới tâm linh.

Họ chiến đấu với quỷ , linh hồn, ma và những người tu luyện khác cùng nhau! Đây là một anime phiêu lưu tuyệt vời chỉ với 15 tập, nó cũng không đòi hỏi nhiều thời gian của bạn!

Rất khó để chọn ra bộ hay nhất trong số những bộ anime này nhưng dường như không ai nghĩ ra bộ anime nào hay hơn Banana Fish nên chúng ta cùng bắt đầu nhé!

Ash là một địa ngục của một nhân vật chính! Anh ấy quyết liệt, tự tin và hoàn toàn là một badass nhưng tôi còn bị sốc hơn trước Eiji. Tôi đã rất kinh hãi và Ash cũng vậy khi nhìn thấy Eiji nhảy bức tường đó để thoát khỏi kẻ thù! Cảnh phát triển nhân vật hay nhất của anime!

Anime là hai từ bí ẩn, “Banana Fish”, giống như những lời mà anh trai Ash đã nói kể từ khi anh trở về từ cuộc chiến Iraq trong tình trạng tê liệt.

Anime có rất nhiều khúc quanh và khá đau buồn, vì vậy hãy xem các rủi ro tinh thần của riêng bạn!

Thấy tôi, một cô bé chừng bẩy tuổi, từ trong lớp học chạy ra, gọi em ríu rít:

- Cún Con, chạy đi kẻo bị bắt bây giờ.

Một cô bé chừng năm tuổi, tay xách túi, tất tưởi chạy theo chị, mếu máo:

Cô bé vướng chân quần ngã dúi, luấn quấn mãi không đứng dậy được. Tôi đến sẽ sàng nâng dậy. Cô bé sợ hãi nhìn tôi, mặt tái nhợt, thở gấp. Tôi phủi bụi bám vào quần áo, lấy khăn lau nước mắt cô bé. Sự thân thiện của tôi làm cô chị yên lòng, đứng lại chờ em. Tôi dắt cô bé đến chỗ chị.

- Đưa túi thầy giáo xách hộ cho, đựng gì thế này, giấy vụn à, hai đứa nhặt giấy vụn?

- Sao nhìn thấy thầy giáo lại chạy thế?

- Bác bảo vệ bảo: Nhà trường không cho nhặt giấy vụn, đứa nào nhặt sẽ bắt, nhốt vào văn phòng, khóa cửa lại không cho về.

- Ra thế, nhặt giấy vụn làm gì, đổi kẹo mạ hay nhóm bếp, hôm nào hai cháu cũng vào trường nhặt giấy.

- Vâng ạ, khi các anh chị học sinh về, không thấy bác bảo vệ, là chị em cháu lẻn vào trường. Bác bảo vệ có ở trường không ạ. Bác ấy tợn lắm, thấy hai đứa cháu là đuổi bắt, tịch thu túi đựng giấy, van xin cũng không trả. Bác bảo: Vào trường để đái bậy, ỉa bậy ra lớp. Chúng cháu có làm thế đâu, chỉ nhặt giấy vụn thôi.

- Bác ấy về ăn cơm rồi, để thầy giáo đưa hai đứa vào từng lớp nhặt giấy, được không.

- Được ạ, có thầy giáo không ai dám bắt nạt chúng cháu. Cô chị hớn hở ra mặt.

Tôi đưa hai đứa vào từng lớp một, tiện tay nhặt đỡ. Những tờ giấy kiểm tra bài bị điểm kém, học sinh thường xé đôi vứt bừa ra lớp. Hai cô bé lăng xăng đi từ bàn này sang bàn khác, khua tay vào gầm bàn, nhặt tất cả những gì học sinh bỏ lại, bút bi, vở ghi, giấy nháp, sách giáo khoa, phần nhiều là giấy viết dở. Đi hết hai mươi bốn lớp học đã nhặt được túi giấy to, căng phồng. Cô chị không sao xách được, phải kéo lê trên mặt đất. Thấy thế tôi bảo:

- Để thầy xách hộ cho, nhà hai cháu ở đâu?

- Mãi trong xóm ạ, hôm nay chúng cháu nhặt được nhiều nhất. Mọi hôm vừa nhặt vừa chạy chỉ sợ bác bảo vệ bắt. Mai thầy giáo có ở lại trường không ạ?

- Có chứ, thầy giáo sẽ bảo bác bảo vệ không bắt hai cháu nữa.

- Nhưng vẫn sợ, các anh chị học sinh bảo chúng cháu nhặt mất thư để trong ngăn bàn, thư gửi cho các bạn học buổi chiều, nên dọa đánh chúng cháu. Chúng cháu có biết thư nào đâu.

- Thầy giáo sẽ bảo cả học sinh nữa, tốt nhất là thấy các tờ giấy gấp cẩn thận, lại để trong phong bì nữa thì đừng nhặt, thư tỏ tình, kết bạn của các anh chị ấy đấy, mới học lớp hai chưa đọc được chữ của các anh chị ấy đâu.

Trường bốn mươi tám lớp, chia thành hai ca sáng, chiều. Nhà tôi ở xa trường, trưa nào cũng phải ở lại tìm chỗ nghỉ, chờ tiết dậy buổi chiều. Từ hôm gặp hai cháu bé đi nhặt giấy, tôi ở lại trường. Cứ thấy hai đứa thập thò ngoài cổng trường có ý tìm, là tôi gọi toáng lên.

Cô chị nhanh nhẹn chạy nhanh lên phía trước, cô em lũn cũn theo sau. Có lần tôi bảo:

- Vào văn phòng đã, thầy có cái này cho hai đứa. Tôi lấy trong cặp ra gói kẹo, hôm trước lớp tôi liên hoan nhân việc kết nạp đoàn viên mới, tôi lấy ít kẹo gói lại. Tôi mở gói kẹo trịnh trọng:

- Mời hai cháu, ăn xong đi nhặt giấy. À này, cháu tên gì? Tôi hỏi cô chị.

- Ở lớp các bạn gọi cháu là Thu Hà, ở nhà ai cũng gọi cháu là Cún Lớn, em cháu là Cún Con.

- Cháu không biết, chỉ thấy ở nhà gọi thế.

Tôi đoán, tên trong giấy khai sinh chắc không phải vậy.

- Nhặt giấy về làm gì, mà hôm nào cũng phải đi?

- Cháu nói, thầy không được nói cho ai biết cơ. Để bán.

- Không đâu, mỗi lần bán mẹ chỉ mua cho chị em cháu mỗi đứa một cái bánh mì năm trăm thôi.

- Chắc mẹ cóp để mua quần áo, sách vở, thịt cá cho các cháu.

- Không phải, mẹ bảo cóp lại để đưa cho ông ngoại.

Nghe Cún Lớn nói thế tôi thoáng bất ngờ, không phải như tôi nghĩ, hai đứa đi nhặt giấy, để nhóm bếp hay bán lấy dăm nghìn mua kẹo cao su nhai, mà nhặt giấy để kiếm tiền thật sự, chứ đâu phải thích thì đi không thích thì thôi. Tôi thấy ái ngại cho chị em Cún.

Chỉ thời gian ngắn, ba chúng tôi trở nên thân thiết. Đã thành thói quen trưa nào tôi cũng đưa hai đứa vào văn phòng, khi thì kẹo, khi thì bánh mì, ăn xong lại đi nhặt giấy. Có lần tôi hỏi Cún Lớn:

- Bốn ạ, bố mẹ và hai đứa cháu.

- Bố đi làm thuê, trước mỗi tháng về một lần, lần này đi bố bảo, lâu mấy về để kiếm đủ tiền chữa bệnh cho mẹ. Mẹ cháu bị mắc bệnh từ ngày đẻ Cún Con, không làm được việc nặng, có ít ruộng, bố đi vắng phải nhờ người làm. Người ta bảo mẹ cháu phải đi nằm viện chữa mới khỏi, nhưng không có tiền. Hằng ngày, mẹ cháu đi mua sắt vụn, đồng nát, đến trưa thì về. Cháu đi học về, hai chị em đi nhặt giấy vụn, chờ mẹ nấu cơm chín về cùng ăn.

- Tiền bán giấy vụn sao lại phải đưa cho ông ngoại, nhà ông ngoại cũng nghèo lắm sao?

- Cháu không biết, thấy mẹ bảo thế.

Hai đứa trẻ, một lên bẩy, một lên năm, nhặt giấy vụn bán phỏng được mấy tiền. Xem ra ở tuổi này, đây cũng là công việc hợp sức nhất để kiếm được đồng tiền. Nghe Cún Lớn nói thế, tôi mới thật sự để ý đến hai đứa.

Đã hơn một tháng quen nhau, quần áo hai đưa mặc, chỉ bằng vải xanh đã bạc màu. Tôi hỏi Cún Lớn:

- Ba ạ! Hai bộ lành để mặc đi học, bộ này mặc ở nhà. Cún Con không có bộ nào mới, mặc lại quần áo của cháu đã mặc chật.

- Mẹ có khi nào mua cá thịt cho các cháu ăn không?

- Chỉ khi nào bố mang tiền về mới mua, còn chỉ cơm rau thôi.

Tôi cũng có tuổi thơ nghèo khổ, nghe Cún Lớn nói thế, nước mắt tôi chảy ra. Tôi nín lặng hồi lâu, nảy ra ý định, đến nhà Cún Lớn, xem hoàn cảnh thật ra sao, làm bất cứ việc gì có thể giúp chị em Cún Lớn.

Sáng ấy, ôm bọc quần áo cả cũ lẫn mới, tôi đến nhà Cún Lớn. Một căn nhà nhỏ, bên ria một quả đồi, lợp lá gồi, quanh nhà trồng toàn chuối, sau nhà, trên đồi là rừng cây mới trồng. Nhà vắng tanh, gọi không có ai thưa, tôi đứng tần ngần ở sân, đang định đi ra thì thấy một cụ già dắt tay Cún Con từ ngoài ngõ đi vào. Tôi cúi chào, cụ đáp lại:

- Chào ông giáo, mẹ cháu về bên ngoại, nhờ tôi trông hộ nhà. Cún Con mở cửa mời ông giáo vào nhà đi.

Thấy Cún Con phải bò lên bậc thềm đất một cách vất vả, tôi bế Cún Con lên mới biết hai chân không đều nhau. Một chân phát triển bình thường một chân bé hẳn lại. Thảo nào mỗi lần chạy Cún Con thường ngã, đã ngã rất khó đứng dậy. Tôi hỏi bà cụ:

- Nó bị tật từ bé, lúc mới đẻ chết đi sống lại không biết bao lần. Khi mẹ cháu mang thai, bố đi làm xa, nhà có hai sào ruộng lúa bị sâu, đi phun thuốc, pha quá liều, lại không biết cách phun, bị nhiễm thuốc ngã vật ra ruộng, may có người phát hiện, kịp đưa đi bệnh viện cấp cứu. Khi sinh cháu đã bị như thế, còn mẹ không có sữa người cứ héo dần. Nhà cháu đây hoàn cảnh lắm. Bên nội, ông bà đã qua đời, có ba chị em, người nào phận nấy, cũng chẳng khá giả gì, nên không giúp được nhiều. Bên ngoại mãi tận Thanh Ba, Phú Thọ có sáu chị em gái, cậu út là bảy. Cậu út là con trai độc, được nuông chiều từ nhỏ, quen ăn chơi, thi mãi cũng đỗ được đại học, lại càng được dịp ăn chơi đua đòi. Ông bà ngoại đã già chẳng thể chu cấp cho cậu út, đành nhờ sáu cô chị, mỗi tháng mỗi người chu cấp cho một ít từ một trăm đến hai trăm ngàn. Đối với người giàu có, số tiền ấy chẳng đáng gì, ở nhà cháu đây, kiếm được ngần ấy đâu dễ, lại còn lo cái ăn hằng ngày. Chị em cháu phải đi nhặt giấy vụn về bán, cũng như con rết thêm chân. Tháng nào mẹ cháu cũng phải về ngoại để đưa số tiền ấy. Hai cháu kể, có một ông giáo trưa nào cũng đi nhặt giấy với hai đứa, còn mua kẹo, bánh mì cho ăn, khi thấy ông đứng ngoài sân, tôi đoán ngay là ông giáo. Mẹ con nó ơn ông lắm.

- Có gì đâu ạ, trưa tôi thường ở lại, được gặp hai cháu cũng thấy vui. Tôi lấy gói kẹo đưa cho Cún Con. Cún Con nhìn tôi, nhếch mép cười, mắt ánh lên niềm vui. Tôi giục:

- Cháu chờ chị Cún Lớn về cùng ăn.

- Chị em nó no đói có nhau không khuất tất thứ gì bao giờ, nhà nghèo biết thương nhau.

Tôi mở bọc quần áo bảo Cún Con: Nào đưa thầy giáo thay bộ quần áo cháu đang mặc đi, nhiều quần áo lắm, đủ cho hai cháu mặc.

Tôi lấy bộ quần áo hoa còn mới, mặc cho Cún Con. Cởi bộ quần áo đã sờn rách, lộ ra một thân hình gầy guộc, đói ăn, mắt tôi bỗng nhòa đi, cài cúc áo cho Cún Con mà tay tôi run bắn lên. Bà cụ giục Cún Con:

- Cháu cảm ơn ông giáo đi. Cún Con ve vuốt vạt áo, nhìn tôi định nói, tôi ôm Cún Con vào lòng.

Cún Lớn đi học về, đến cổng đã gọi em ríu rít: Cún Con ơi! Chị đi học về đây.

Tôi đi ra cửa, thấy tôi Cún Lớn lễ phép: Cháu chào thầy!

- Ngoan lắm, Cún Lớn đi học về, trưa có đi nhặt giấy không?

- Mẹ cháu cho nghỉ một hôm, hai chị em ở nhà trông nhà, ngày mai lại đi ạ. Thấy Cún Con mặc bộ quần áo mới, Cún Lớn nhìn em, lại nhìn tôi. Thấy thế tôi bảo:

- Phần của Cún Lớn đây. Tôi đưa cho Cún Lớn bộ quần áo. Cún Lớn vào trong trái, mặc bộ quần áo tôi đưa, vẻ mặt hớn hở. Bà cụ khen:

- Cháu mặc vừa quá, ông giáo cho mỗi đứa mấy bộ, không phải mặc quần áo rách nữa.

- Mẹ cho hai nghìn, cháu mua hai gói mì tôm, mẹ cho hai quả trứng gà, cháu nhường cho Cún Con, cháu ăn mì tôm không thôi.

- Biết ạ, ở nhà cháu úp nhiều lần cho em ăn rồi.

Tuổi này nhiều nhà bố mẹ phải dỗ dành ăn, mặc, còn chị em Cún đã biết tự chăm sóc cho nhau rồi. Bà cụ nói với tôi:

- Người nghèo khổ lắm, có sức còn đỡ đằng này tất cả chờ vào bố lũ trẻ đi làm thuê. Mấy năm trước đi làm còn bị người ta lừa, đến lúc trả công, chủ thuê làm trốn biệt, chẳng biết ai mà đòi nữa, đành về tay trắng. Cũng khen cho mẹ con nó, cả một đồi cây sau nhà, bố chúng bỏ công ra cuốc hố, mẹ con nó tự ươm cây, đóng bầu, đem trồng, mấy ngàn cây ít gì. Phải mươi mười năm sau được bán may ra mới khấm khá lên được. Con bé lớn, cái ăn, cái mặc chẳng bằng thứ bỏ đi của nhà người ta. Đi học sách, vở xin lại của người khác mà đạt học sinh giỏi, được giấy khen, phần thưởng, có gì cũng nhường em, không thấy nó kêu ca, đòi hỏi gì.

- Hộ nghèo thế này trên không cho vay vốn sao?

- Có đấy, có phải ai vay cũng ăn nên làm ra đâu, đa phần của đồng vén của nhà, lãi chẳng thấy đâu lại mang nợ.

Những ngày gần Tết, mưa cui gió cào, rét dữ dội. Đã một tuần, không thấy chị em Cún Lớn đi nhặt giấy. Tôi mua cho mỗi đứa bộ quần áo ấm, tranh thủ buổi trưa đến nhà. Chỉ thấy Cún Lớn đang đứng tựa cửa, mặt buồn rượi, mắt đỏ hoe. Thấy tôi bà cụ hàng xóm lại sang. Tôi hỏi Cún Lớn: Mẹ và em cháu đâu? Cún Lớn òa khóc.

- Bố nó về rồi, Cún Con bị ốm phải đưa viện, bà cụ đỡ lời, bị viêm phổi nặng, đưa lên bệnh viện huyện, rồi lên tỉnh. Thật khổ, bố đi làm cả năm, được ít tiền lại phải thuốc thang cho con, không biết có qua được không. Ngay từ nhỏ đã bị rồi, cứ mùa đông đến, chỉ sơ sảy một chút là bị, không nặng thì nhẹ, lần này là gay go nhất.

- Cháu thương em lắm, bảo ở nhà đừng theo chị đi nhặt giấy kẻo rét lại ốm, em không nghe còn khóc nữa. Cháu đành cho đi. Em cháu trượt chân ngã vào vũng nước, ướt hết. Cháu cõng em về nhà thay quần áo, đốt lửa cho sưởi, sau lần ấy em bị ốm. Cháu ân hận lắm. Không biết em cháu có qua khỏi không. Cháu chỉ sợ em cháu chết thôi. Cún Con ơi đừng chết, chị thương em lắm. Cún Lớn nức nở khóc.

- Nói dại nào, bệnh viện khác chữa khỏi, bà cụ an ủi, số con bé khổ, hai tuổi vẫn không biết đi, chỉ bò lê quanh nhà. Thấy người ta mách, bắt cóc về làm ruốc cho ăn, mẹ cháu học cách làm, đêm nào cũng đi bắt cóc. Con bé khỏe dần, đi lại được, cứ mong nó khỏe dần mãi lên.

- Bên ngoại không ai giúp được gì sao?

- Có đấy, mới đây mấy bà chị gắng thêm một chút đỡ mẹ con nó, hằng tháng không phải gửi tiền cho ông ngoại nữa. Cứ nghe mẹ cháu nói, cậu quý tử cũng là hạng bỏ đi, học ít chơi nhiều, chỉ khỏe chóc thư về vòi tiền bố mẹ, còn dọa nếu không chu cấp đủ sẽ bỏ học.

- Giá cậu ta biết những đồng tiền nuôi ăn học, nó được ki cóp như thế nào nhỉ?

- Ngữ ấy biết cũng thế thôi, cái gai nó nhọn từ bé đâu đợi đến lúc trưởng thành.

Có giờ buổi chiều, chẳng thể ở lại, tôi đưa cho Cún Lớn hai bộ quần áo ấm.

- Cháu mặc vào đi khỏi lạnh, đừng khóc nữa, Cún Con thế nào cũng khỏi bệnh sẽ về với cháu. Cún Lớn nhìn tôi, hai mắt rớm lệ. Tiễn tôi ra cổng bà cụ hàng xóm nói:

- Chòm xóm ai không biết thì thôi, ai biết đều có đồng quà tấm bánh mang đến cho cháu, ngày bận đi làm, tối đến chật nhà. Ai cũng ngậm ngùi cho hoàn cảnh nhà nó. Chẳng biết đến bao giờ mới tai qua nạn khỏi.

Chỉ nghe tin bệnh Cún Con đỡ nhiều, không biết đã ra viện chưa, trước ngày nghỉ Tết Nguyên Đán tôi đến nhà, rất may bé đã ra viện về nhà. Thấy tôi bà cụ hàng xóm nói ngay:

- Phúc quá, cháu được cứu sống rồi, chỉ còn yếu, phải tẩm bổ nhiều. Thấy tôi, bố mẹ Cún Lớn đon đả: Chúng em chào thầy.

Tôi vào nhà, Cún Con mặc chiếc áo ấm tôi mua cho, ngồi trên giường, vẻ mặt tươi tắn nhìn tôi. Tôi đến bên cạnh bế Cún Con lên lòng.

- Để thầy giáo xem hao mất nhiều không nào. Cún Con ngồi lọt thỏm trong lòng, ép đầu vào ngực tôi, nói nhỏ:

- Cháu chỉ sợ không được gặp thầy giáo.

Tôi thấy mủi lòng, ôm chặt lấy bé. Mẹ Cún Con kể: Những ngày trên viện, cháu chỉ nhắc đến chị và ông giáo, khi đỡ đôi chút nằng nặc đòi về để đi nhặt giấy với chị. Nghĩ cũng tội, cảnh nhà em thế khiến hai cháu phải khổ.

- Cô chú đừng nghĩ nhiều, sông có khúc người có lúc. Hai cháu ngoan lắm, ngay cả những đứa cháu nội, ngoại của tôi cũng không được thế. Cún Lớn này, có lần thầy giáo hỏi, Tết có ai mừng tuổi cho cháu không? Cháu hỏi lại, mừng tuổi là gì ạ? Chỉ mấy ngày nữa là đến Tết, thầy giáo mừng tuổi trước cho hai đứa. Tôi lấy trong cặp ra mấy gói kẹo, hai bộ quần áo, hai chiếc phong bì màu đỏ.

- Thầy giáo mừng tuổi cho hai cháu, thêm tuổi lại càng thêm chăm ngoan học giỏi.

Cún Lớn bẽn lẽn không dám nhận. Cún Con mạnh bạo hơn cầm lấy hai chiếc phong bì màu đỏ, dướn người lên ghé vào tai tôi hỏi nhỏ: Thầy giáo cho tiền phải không? Tôi cũng ghé vào tai bé nói nhỏ: Thầy giáo mừng tuổi hai đứa mà.

Nhìn thấy thế bố Cún Lớn định nói với tôi, chưa kịp nói nước mắt đã trào ra, quay mặt đi, hồi lâu mới nói: Vợ chồng em và hai cháu cảm ơn ông.

- Đừng nói vậy, người nói lời cảm ơn phải là tôi, duyên may được làm quen hai cháu. Những buổi trưa ở lại cũng thấy vui hơn, càng hiểu cảnh ngộ của cháu càng ngẫm ra nhiều điều. Tôi nói với Cún Lớn: Trưa nào thầy giáo cũng ở lại trường, Cún Lớn không đi nhặt giấy nữa, lúc nào rảnh đưa Cún Con ra chơi nhé.

- Dạ! Thế nào chúng cháu cũng ra, mong đến khi học cấp ba còn được học thầy nữa.

- Chỉ sợ lúc đó thầy nghỉ hưu rồi thôi.

Tôi ra về mang theo cả niềm vui xen lẫn nỗi buồn trong một ngày cuối năm lạnh giá.

Với trách nhiệm của người lãnh đạo, quản lý, luôn nhiệt huyết trong công việc; năng động, sáng tạo trong chỉ đạo điều hành nhưng luôn khiêm tốn, học hỏi, chị Nguyễn Thu Thủy - Phó Giám đốc, Phó Chủ tịch Công đoàn Công ty Điện lực Bắc Ninh xứng đáng là tấm gương sáng để thế hệ noi theo.

Nhìn lại chặng đường hơn 7 năm trên cương vị Phó Giám đốc Công ty Điện lực Bắc Ninh, chị luôn là một người lãnh đạo gương mẫu, đặt lợi ích của tập thể lên hàng đầu. Là một người mẹ bận bịu với con nhỏ nhưng chị đã luôn sắp xếp công việc một cách khoa học, luôn có những chỉ đạo, định hướng sâu sát trong công tác chuyên môn của ngành ở nhiều lĩnh vực với chất lượng hiệu quả cao. Ở lĩnh vực nào chị cũng tham mưu, chỉ đạo thực hiện hiệu quả; các mục tiêu, chỉ tiêu hàng năm, giai đoạn của Công ty cũng đều đạt và vượt kế hoạch EVN và Tổng công ty giao.

Điển hình trong thực hiện phong trào thi đua học tập chủ động, trong bối cảnh thời đại công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế hiện nay, chị đã không ngừng học tập, nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ. Bản thân luôn phát huy sáng kiến cải tiến kỹ thuật, đổi mới công nghệ, ứng dụng tiến bộ khoa học kỹ thuật mới trong sản xuất kinh doanh, góp phần tăng năng suất lao động, cải thiện điều kiện lao động…Ngoài ra, hết giờ làm việc hoặc vào các ngày nghỉ, chị còn tích cực tham gia các lớp học nâng cao về trình độ ngoại ngữ như tiếng Anh, để lấp đầy cho hành trang kiến thức của mình nhằm phục vụ cho việc hoàn thành xuất sắc các nhiệm vụ được giao. Bên cạnh đó, chị cũng chính là người luôn khuyến khích, tạo điều kiện để CBCNV, người lao động trong đơn vị được học tập, rèn luyện và nâng cao trình độ nghiệp vụ, tay nghề với nhiều hình thức phù hợp với điều kiện của doanh nghiệp và bản thân của từng người lao động thông qua các buổi học tập, đào tạo, bồi huấn …

Không chỉ dừng lại trong công tác chỉ đạo, điều hành về chuyên môn, với cương vị là Phó Chủ tịch Công đoàn Công ty Điện lực Bắc Ninh, chị còn tích cực tham gia công tác đoàn thể, các phong trào thể thao, văn hóa, văn nghệ như: Tổ chức lớp học Khí công, tập Yoga, chơi bóng chuyền…Chị còn thường xuyên nắm bắt tâm tư, nguyện vọng và kịp thời thăm hỏi động viên CBCNV, người lao động hãy vượt qua khó khăn để hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao. Trong cuộc sống hàng ngày, chị luôn giữ gìn lối sống mẫu mực, thân thiện, hòa nhã với đồng nghiệp và mọi người xung quanh. Ở nhà, chị là một người phụ nữ đảm đang, chu toàn mọi công việc, các con của chị đều chăm ngoan, học giỏi, nhiều năm liên tục chị được tặng danh hiệu “Giỏi việc nước, đảm việc nhà”; “Gia đình Văn hóa”.

Với những cống hiến và thành quả mang lại trong thực tiễn công tác, hơn 7 năm qua, chị đã luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, chị vinh dự được các cấp Đảng, Nhà nước trao tặng nhiều phần thưởng cao quý như: Đạt danh hiệu Chiến sỹ thi đua cấp Bộ Công thương, Chiến sỹ thi đua cơ sở, Bằng khen cấp Bộ, tỉnh và có nhiều sáng kiến được Hội đồng sáng kiến cấp trên công nhận được triển khai áp dụng rộng rãi trong toàn EVN, EVNNPC và thực hiện có hiệu quả trên địa bàn tỉnh Bắc Ninh.

Tác giả: Thanh Ngọc - Công ty Điện lực Bắc Ninh